Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 202

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 202

    Cheers!

    “Em nói rồi, Draco.” Hermione nhíu mày, nhìn Draco, “Anh nói cho bọn họ biết.”

    “Đây là chuyện riêng của anh, Hermione.” Draco lạnh lùng nói, “Malfoy có thể giải quyết mọi chuyện.”

    “Cho dù là Malfoy cũng cần bạn !” Hermione giận dữ gầm lên, nhìn Harry và Ron, “Em nói rồi, Harry, Ron tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn! Nhưng anh còn không cho em hỗ trợ.”

    “Em là huyết thống Muggle có thể giúp cái gì, Hermione?” Draco trào phúng, chua ngoa nói, “Bị Slytherin nói là kẻ phản bội huyết thống Weasley, có năng lực giúp cái gì? Harry cho dù trở thành ‘Ngôi sao cứu thế’, cậu ta có năng lực giúp cái gì? Anh nói rồi, anh liền có thể đối phó chuyện đó.”

    Draco dừng lại một chút rồi mới quay đầu nhìn hai người kia, “Ta hiểu những Slytherin đó cho nên, ta có thể tự giải quyết.”

    Harry suy tư trong chốc lát rồi mới gật đầu, “Draco nói rất đúng.Có một số việc, chúng ta không giúp được gì, Draco chỉ có thể tự giải quyết.”

    “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ron khó hiểu nhíu mày, “Nói thực ra, năm học này vừa khai giảng biết Malfoy rời khỏi đội Quidditch Slytherin tôi đã cảm thấy kỳ quái.” Ron xin giúp đỡ nhìn Harry, “Malfoy nhiệt tâm với Quidditch không thua bất cứ ai đúng không, Harry?”

    “Đúng.” Harry bình tĩnh nói, nhìn Draco, ý bảo muốn nói cho Ron hay không do Draco lựa chọn.

    Trên khuôn mặt lạnh lùng của Draco xẹt qua một tia không được tự nhiên, động tác có chút cứng ngắc nhún vai muốn mình trầm tĩnh lại.

    “Đúng, ta rất thích Quidditch. Nhưng đó chỉ là một thứ tiêu khiển mà thôi.” Draco ngạo mạn nói, “Nếu niềm vui tiêu khiển đều biến mất, như vậy còn cần phải tiếp tục chơi sao?” Draco thong thả ngồi thẳng dậy, hai tay mười ngón đan chéo nâng cằm, cánh tay thì gác trên sô pha.

    Harry nhìn Draco lộ ra giả cười tiêu chuẩn Malfoy thức sau đó lại nhìn Ron như cũ chưa hiểu rõ hết, thần sắc mê mang, không khỏi thở dài.

    “Ron, tuy rằng nhà Malfoy ở thời kỳ chiến tranh là đứng ở bên chúng ta nhưng là rất rõ ràng, không phải toàn bộ Slytherin đều đứng ở bên chúng ta.”

    “Rất nhiều người giám hộ Slytherin bị nhốt vào Azkaban.” Ron đột nhiên mở miệng, sau đó bổ sung, “Mình là nghe cha nói, nghỉ hè ba rất bận rộn sau đó nói, cơ hồ đại bộ phận quý tộc lui tới chặt chẽ với Tử Thần Thực Tử trong chiến tranh đều bị thẩm tra, phát hiện có thật nhiều người bí mật gia nhập Tử Thần Thực Tử, bị giam vào Azkaban…”

    Ron nói xong thì tỉnh ngộ, “Những Slytherin này cho rằng đây là lỗi của cậu?” Ron nói xong không dám tin mở to mắt, “Slytherin ngang ngạnh.”

    “Không phải rất bình thường sao?” Draco nhìn Ron cười, “Cha ta có thể nói là Tử Thần Thực Tử nổi tiếng nhất, tuy nhiên sau chiến tranh lại được tự do, thậm chí như cá gặp nước ở Bộ Pháp Thuật, từng bước thăng chức, mà cha của bọn họ, hoặc là mẹ lại bị nhốt vào Azkaban, mất đi vinh dự mà quý tộc nên có. Ta không thể không nói, thậm chí có học sinh cực độ khát vọng có thể gia nhập Tử Thần Thực Tử.”

    “Crabbe cùng Goyle.” Hermione âm trầm nói, “Cùng những học sinh có người giám hộ là Tử Thần Thực Tử…”

    “Tôi đã phát hiện, Malfoy.” Ron lộ ra một nụ cười có thể nói là giảo hoạt, “Những người này ban đầu đều là vây quanh cậu, ở ‘Dưới tay’ cậu, mà hiện tại bọn họ phản bội cậu. Malfoy, có thể hỏi bây giờ cậu có cảm thụ gì sao?”

    Nghe Ron nói như vậy, Harry cùng Hermione cũng nhịn không được ánh mắt chỉ trích nhìn Ron. Mà Ron như cũ không quan tâm nói tiếp, “Không có những người ‘bạn’ vì nghệ thuật hắc ám hay là những cái khác vây quanh ở bên cạnh, không cố ý nịnh hót, có thể quang minh chính đại đi cùng chúng ta, cậu có cảm thụ gì a Draco?”

    Draco?

    Harry cùng Hermione ở cùng một thời gian ánh mắt đổi thành giật mình, ngay cả Draco từ trước đến nay vẫn cố gắng duy trì phong độ cùng tao nhã của quý tộc đều cũng giật mình mở to mắt.

    “Ngươi, Weasley, ngươi gọi ta cái gì?” Draco lắp bắp nói, sắc mặt lạnh như băng sớm đã biến mất không thấy gì nữa, còn lại chỉ có giật mình giống Hermione như đúc.

    “Draco, đây là tên của cậu, tôi cũng không gọi sai nha.” Ron buồn bực, không được tự nhiên nói, “Hơn nữa, tôi cho rằng dựa theo lễ nghi quý tộc, khi người khác gọi cậu bằng tên thánh, cậu hẳn là hồi báo thăm hỏi ân cần đồng dạng mà không phải là không có lễ phép gọi thẳng dòng họ người khác.”

    Draco ánh mắt hoàn toàn mới nhìn Ron, cậu thong thả buông tay, mười ngón đan chéo, tư thế tao nhã đặt ở trước ngực.

    “Được rồi.” Draco nói, “Ro, Ron.”

    Khi gọi tên Ron, trên mặt Draco hiện lên biểu tình giống Ron như đúc khi Ron gọi tên cậu—— đương nhiên, vẻ mặt của Draco cũng không có rõ ràng như vậy. Bất quá, không được tự nhiên cũng rất rõ ràng.

    “Cậu luôn có tài năng khi ta cảm thấy không có khả năng khiến ta ngạc nhiên.” Draco nhìn Ron khó chịu thì chậm rãi trầm tĩnh lại, lại ung dung thoải mái tựa vào sô pha mềm mại.

    “Đúng.” Harry cố nén cười, gật đầu, “Ron luôn ở thời điểm mấu chốt nhất, mang đến kinh hỉ cho chúng ta.” Hermione là người duy nhất bật cười, “Mình chỉ có thể nói, có Ron làm bạn có lẽ là vận may của chúng ta. Tuy rằng nhiều khi cậu ấy chậm chạp khiến người ta hận không thể nguyền rủa.”

    “Mình nói gì đó sao?” Ron nhíu mày, “Mình chẳng qua là giống hai người gọi tên Draco mà không phải dòng họ, buồn cười như vậy sao?”

    “Cậu ta căn bản không ý thức được những gì cậu ta nói với ta là cái gì?” Draco giả cười, “Xem ra, ta còn không nên coi trọng chỉ số thông minh của cậu ở một số phương diện, Ron.” Draco trào phúng nói.

    “Draco!” Ron vì phản ứng kỳ dị của ba người, Draco trào phúng mà mặt đỏ bừng, “Cậu vẫn không trả lời câu hỏi của tôi!”

    “Bất kể như thế nào, Ron, ta hẳn là cám ơn cậu.” Draco thu liễm giả cười cùng trào phúng, “Cám ơn cậu Ron.” Draco trịnh trọng nó, sau đó mới trả lời Ron, “Có thể kết bạn với mấy người, quang minh chính đại đi cùng mấy người, đối với ta, tuyệt đối là một chuyện đáng giá mở Champagne chúc mừng.”

    Draci nói xong cầm ly rượu trên bàn, nói, “Cheers!”

    “Cheers!” Bọn họ cũng giơ lên ly rượu, bốn chén rượu ở giữa không trung nhẹ nhàng đụng vào nhau, phát ra tiếng vang thanh thúy.

    Buổi sáng ngày thứ ba sau ngày bốn người chúc mừng ở Phòng Cần Thiết, mọi người ngạc nhiên phát hiện con sư tử Gryffindor lười biếng luôn ở lúc bữa sáng sắp hết mới xuất hiện thế nhưng sáng sớm đã đi tới đại sảnh đường, còn vừa ngáp vừa đổ nước bí đỏ vào miệng.

    “Ron, sao hôm nay lại dậy sớm vậy?” Hermione ngồi cạnh Ron, lấy đồ ăn, hoài nghi nhìn hai người bạn tốt một người cười quỷ dị, một người cười lạnh.

    “Hermione, chính là gọi Ron sáng sớm cùng rèn luyện thân thể mà thôi.” Harry bình tĩnh, tự nhiên nói, Ron ngồi ở giữa vừa nghe lập tức bật cười, bị sặc nước bí đỏ mà kịch liệt ho khan, “Đúng, mình cùng Harry, thực sự chỉ là rèn luyện thân thể một chút mà thôi. Buổi sáng không khí mới mẻ mới có lợi cho thân thể.”

    Nhìn thấy Hermione nhíu mày, Harry cười, cậu ra vẻ nghiêm túc nói, “Hermione, cậu phải biết rằng, một cầu thủ Quidditch cần cường tráng khí lực…”

    “Harry!” Hermione gầm nhẹ, nhìn những người khác rồi lại giảm thanh âm, “Không cần cho mình là người ngu ngốc, bình thường cậu cùng Ron tuyệt đối sẽ không sớm như vậy đi vào đại sảnh đường ăn sáng. Ron thông thường đều là 10’ cuối xuất hiện, mà cậu, phần lớn thời gian đều là dùng bữa sáng ở hầm cùng Giáo sư Snape, bằng không cũng sẽ cùng Giáo sư Snape đi ra đại sảnh đường.”

    Harry nhíu mày nhìn Ron, Ron nhún vai, “Được rồi, mình nhận thua, mình thẳng thắn.” Harry ăn bữa sáng, nghe Ron nói kế hoạch buổi sáng hôm qua bọn họ lập ra với Hermione, chính là buổi sáng hôm nay hành động.

    Khi Ron càng ngày càng hưng phấn tóm tắt, học sinh trong đại sảnh đường chậm rãi nhiều hơn, mà Slytherin từ trước đến nay đúng giờ cơ hồ là ở năm phút đồng hồ toàn bộ tới, ngồi ở vị trí cố định của mình.

    “Ron, sao hai người có thể làm như vậy? Nếu bị bắt…” Hermione thấp giọng gầm lên nhưng là Ron cùng Harry đồng thời ý bảo cô chớ có lên tiếng rồi nhìn bàn Slytherin.

    Goyle đang nhét bánh ngọt vào mồm phảng phất như đó là động không đáy là người thứ nhất xuất hiện sự khác người, cậu ta đột nhiên dừng lại, dại ra…

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 202