Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 56

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 56

    Cho nên vì chuộc tội y mới mạo hiểm nguy hiểm tính mạng làm song mặt gián điệp cho Dumbledore. Cho nên dưới tình huống y cần phải bảo vệ Harry Potter, còn vì tình cảm trước đây căm tức hắn, chán ghét hắn, trào phúng hắn.

    Y không vì bất luận kẻ nào mà thay đổi ý nghĩ của mình cho nên Harry quyết định tin Snape. Hơn nữa việc hắn cần phải làm cũng không thể không bị bất luận kẻ nào phát hiện. Có Snape che dấu như vậy sẽ càng hoàn mỹ.

    “Vì sao?”

    “Giáo sư, chẳng lẽ ngài thật sự nghĩ đến, bên trong đầu của ta toàn bộ là….. a, Mandrake, hoặc là đầu của ta có thể so sánh cùng cự quái? Ta không ngốc, có lẽ thời gian sự tình phát sinh ta quả thật không nghĩ nhiều như vậy. Bất quá sau đó cẩn thận ngẫm lại, có một số việc không khỏi phát sinh quá trùng hợp. Ta không tin, lấy sự cơ trí của Hiệu trưởng, ông ấy lại không biết Quirrell đáng ngờ.” Thanh âm Harry bình thản, ngữ khí cơ hồ không có một tia phập phồng.

    “Ví dụ?” Snape tao nhã nhướng mày, cơ hồ có thể nói từ lúc hai người chiến tranh lạnh sau, lần đầu tiên dùng thái độ có thể xưng là là bình thản nói chuyện với Harry.

    “Ví như hành trình vào Rừng Cấm, ví như tấm gương ảo ảnh, ví như giáo sư Sprout năm nhất đặc biệt dạy chúng ta cây Bẫy Quỷ, ví như ông ấy biết rõ trường học gặp nguy hiểm nhưng vẫn rời khỏi trường học, hơn nữa ở phát hiện tình huống không đúng không dùng lò sưởi trong tường trở về, đừng nói toàn bộ lò sưởi trong tường đều bị hỏng!” Harry hơi hơi động khóe miệng lộ ra tươi cười trào phúng, lại bởi vì mù mà không phát hiện Snape luôn luôn ngồi đối diện, ánh mắt của y chậm rãi có biến hóa.

    “Thậm chí học kỳ này, chuyện đã xảy ra cũng có rất nhiều chỗ hoài nghi. Ta không tin một gia tinh không thuộc về Hogwarts có thể thuận lợi vào Hogwarts mà Hiệu trưởng không phát hiện ra. Trận đấu Quidditch trái Bludge điên cuồng, ngay sau đó nửa đêm Dobby lại vào Bệnh thất…” Thần sắc Harry có thể nói là an tường nói ra phát hiện của hắn sau đó mới tổng kết lại.

    “Năm nhất, Hiệu trưởng làm nhiều như vậy chỉ là muốn cho ta phát hiện Hòn đá Phù thủy. Mà hiện tại, đoán chừng là muốn cho ta phát hiện mật thất, hơn nữa…” Chậm rãi mở hai mắt ra, mặc dù biết mình mở hai mắt cũng không thấy được gì, bất quá Harry càng rõ ràng cảm giác của một ít động tác rất nhỏ.

    Một đôi mắt xanh biếc không có kính mắt che thẳng tắp nhìn hướng Snape luôn luôn bảo trì trầm mặc, thanh âm thong thả mà trịnh trọng: “Hơn nữa, ta nghĩ ta cũng đã phát hiện quái vật trong mật thất là cái gì.”

    “Ngươi đã phát hiện?” Ngữ điệu của Snape trong nháy mắt bởi vì kinh ngạc mà trở nên chua ngoa, thanh âm như tơ lụa mất đi ngày xưa bình tĩnh kiềm chế.

    Harry hướng về y nhẹ nhàng gật đầu, thanh âm trở nên trầm thấp mà thong thả, “Ta còn hiểu rõ vì sao mỗi lần xảy ra sự cố ta đều có thể nghe được thanh âm người khác không nghe được.”

    Vì sao? Snape cơ hồ buột miệng hỏi ra những lời này bất quá cuối cùng hắn vẫn là hoàn mỹ nhịn được. Khuya hôm nay Potter khiến cho hắn khiếp sợ thật sự là rất nhiều. Chuyện năm nhất, kế hoạch của Dumbledore hắn quả thật biết một ít. Chính là bây giờ, Dumbledore lại muốn đem hoàng kim nam hài của hắn dẫn vào mật thất nguy hiểm, hắn lại có chút không dám tin tưởng.

    Lão ong mật kia ưa thích ăn đồ ngọt, có điên cuồng đến mức lấy sinh mệnh của học sinh ra nói đùa sao? Nếu y biết mật thất ở nơi nào, biết trong mật thất là quái vật gì, sao y có thể cho phép công kích sự một lần lại một lần phát sinh, mang đến nguy cơ cho trường học?

    Đợi nửa ngày đều không đợi được Snape phản ứng, Harry quyết định chủ động công bố đáp án.

    “Giáo sư, nếu ta cùng Hermione không nghĩ sai, trong mật thất giam giữ hẳn là một con rắn, hơn nữa là một con rắn khiến lũ nhện sợ hãi, mà nó sợ hãi gà trống.”

    Nỗ lực áp chế tâm tình bởi vì Harry mà dao động, Snape dùng tối bình tĩnh, đồng thời cũng là tối trống rỗng ngữ khí thong thả mở miệng, “Ngươi còn có Granger vì sao hoài nghi quái vật trong mật thất là rắn? Hơn nữa, còn sợ hãi gà trống?”

    Khóe môi xinh đẹp của Harry hơi hơi giơ lên, hắn cười ngả về sau, thoải mái tựa vào chiếc ghế mềm mại thấp giọng nói: “Giáo sư, xem ra, ngài đã phát hiện sau mỗi lần công kích, nơi đó nhện bối rối ly khai. Còn gà trống là Hagrid nói cho ta biết. Hắn nói, gà trống hắn nuôi đã chết không ít. Ta nghĩ, nếu con rắn trong mật thất sợ hãi gà trống, như vậy người thừa kế của Slytherin tuyệt đối sẽ không để trong phạm vi trường học có gà trống tồn tại. Đây mới là nguyên nhân mà gà trống Hagrid nuôi nhiều lần bị giết.”

    “Con rắn kia là?” Snape thật sâu nhíu mày, nếu như nói hơn một nghìn năm trước Slytherin lưu lại quái vật là một con rắn, hắn đương nhiên tin tưởng sẽ có loại khả năng này, dù sao dấu hiệu của Slytherin chính là một con rắn. Chính là, Potter sao ngươi lại biết được?

    “Theo ta được biết, Slytherin chính là Xà khẩu, mà quái vật trong mật thất chỉ nghe lệnh người thừa kế của Slytherin.” Harry thấp giọng nói: “Còn có cái gì so với một con rắn càng thích hợp cho người thừa kế của Slytherin đến khống chế?”

    “Cái này cũng không thể trở thành căn cứ, Potter nếu ngươi muốn nói cho ta một vài sự tình liền hoàn toàn nói cho ta biết. Không nói liền câm miệng của ngươi lại, ta cũng không có quá nhiều thời gian nhàn rỗi tới nghe một học sinh năm thứ hai, hơn nữa trong đầu đầy chủ nghĩa anh hùng đến nói cho ta biết một ít chuyện mà không nói hết tất cả.” Snape lạnh lùng trào phúng, ngữ khí đã muốn khôi phục tới lúc trước cái loại lạnh như băng mang theo chán ghét.

    Hắn cần không phải một nửa sự thật, như vậy sẽ làm hắn không tự chủ được nhớ tới lão ong mật mỗi lần lời đều chỉ nói một nửa.

    Trong lòng Harry hơi hơi thở dài, xem ra ở bề ngoài của Snape lạnh như băng, hắn còn là một giáo sư độc dược thiên phú hơn người. Bất quá, về chuyện Xà khẩu hắn vốn cũng sẽ không có ý định giấu diếm Snape.

    “Bởi vì, mỗi lần chỉ có ta có thể nghe được thanh âm thần bí đó, chính là Xà khẩu, cái này giải thích vì sao chỉ có ta có thể nghe được thanh âm kia.”

    “Ngươi nói ngươi là một Xà khẩu!” Snape gắt gao nắm tay vịn ghế. Chỉ có như vậy hắn có thể ngăn cản xúc động bắt hắn rồi ép hỏi của mình vì những gì Harry nói.

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 56