Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 66

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 66

    Bất quá, hắn cũng không có rút tay ra. Dù sao cảm giác toàn tâm toàn ý tín nhiệm một người này đã thật lâu hắn không có. {Yên tâm, mắt của ngươi không có vấn đề gì, hiện tại đã không đau đúng không?}

    Đã lâu như vậy, dược hiệu đã tan mới đúng.

    {…} Tử xà trầm mặc hồi lâu mới đáp lại Harry, {Như vậy, ngươi tới nơi này là muốn cái gì? Lại giống người kia để ta đi giết người sao?}

    Harry hơi sửng sờ sau đó mới tê tê đáp lại.

    {Ta muốn ngươi đi theo ta, rời đi nơi này, ngươi nguyện ý sao?}

    Cả mật thất lại lâm vào trầm mặc, hồi lâu tử xà mới chậm rãi bò đi. Snape thấy thế lập tức kéo Harry về phía sau mình.

    {Ta đồng ý, để nhân loại phía trước ngươi tránh ra.}

    “Giáo sư, không có việc gì . Nó đã đáp ứng theo chúng ta.” Thực tự nhiên, Harry dùng chúng ta, không phải ta cũng không phải ngươi mà là chúng ta ta và ngươi.

    “Ngươi xác định?” Snape hoài nghi nhìn thoáng qua tử xà cũng không tránh ra, “Ngươi xác định ngươi đối Xà khẩu đã muốn tinh thông đến có thể xác thực nghe một con rắn, có thể nói dối hay không? Hoặc là nói, bộ não trống rỗng của ngươi có thể nhận ra cái gì là nói dối sao?”

    “Giáo sư, ta nghĩ ta còn không ngốc đến mức đến bị một con rắn lừa.” Harry bất đắc dĩ ở trong lòng tức, xem ra không khí khẩn trương vừa qua đi Snape liền khôi phục phong phạm Xà Vương xà viện của y nơi nơi phun nọc độc.

    Mang theo miếng che mắt từ từ tiến lên, Harry bảo Snape nhắm mắt lại sau đó mới lấy bình thủy tinh chứa chất lỏng sớm đã chuẩn bị tốt nhẹ nhàng đổ vào ánh mắt của tử xà đang thủ phục trước mặt mình.

    { Ngươi có thể thu nhỏ đi? Trên sách nói ngươi có thể đem thân thể trở nên rất lớn như vậy cũng nhất định có thể thu nhỏ?} Cảm nhận được tử xà mềm nhẹ cọ tay mình, Harry biết mình đã muốn triệt để thu phục tử xà lúc này mới thấp giọng hỏi.

    {Có thể.} xà quái hơi hơi lay động đầu rất nhanh biến thành một con rắn nhỏ như ngón cái của Harr, quấn trên cánh tay Harry.

    Harry nhắm mắt lấy miếng che mắt trên đầu xuống sau đó thấp giọng sử dụng một bùa chú thu nhỏ lại mang cho tử xà sau đó mới để Snape mở hai mắt ra.

    “Đây là tử xà?” Snape theo bản năng muốn xem con rắn trên cánh tay Harry, kia hẳn là tử xà quà Giáng Sinh của y.

    “Tê tê ——” Tử xà đột nhiên nhe nanh, lộ ra răng nanh tản ra hàn quang với tay Snape.

    {Không cần, y là của ta… bạn.}

    Harry ngăn tử xà, hơn nữa trải qua sự kiện mật thất này, Snape ở trong lòng hắn đã đạt đến mức hắn có thể tín nhiệm nhất tuy rằng Snape không biết, bất quá hắn vẫn nói với tử xà thừa nhận Snape là bạn của mình mà không phải cách xưng hô giáo sư.

    {Hảo, chủ nhân.} Tử xà mềm nhũn nghe lời xoay trở lại trên cánh tay Harry.

    “Harry, ngươi không sao chứ!” Ở ngoài mật thất Hermione mơ hồ thấy bên trong đã muốn khôi phục bình tĩnh vội vàng tiến vào. Đi theo Hermione chính là Draco sắc mặt tái nhợt, hai tay nắm chặt.

    “Hai người các ngươi!” Snape dùng tầm mắt tử vong lạnh như băng nhìn thấy hai người xông tới, khóe miệng hắn đã có điềm báo trước khi tức giận bóp méo.

    Hermione cùng Draco đồng thời lui về phía sau, hơn nữa đồng thời trong đầu hiện lên cùng một ý niệm.

    Có lẽ, tầm mắt tử vong của Xà Vương Slytherin cũng không có uy lực kém hơn ánh mắt tử xà!

    Bọn hắn thật sự nên mang miếng che mắt tiếp tục xông tới, tuy vậy là lừa mình dối người cũng vẫn tốt hơn việc đối mặt với Xà Vương phẫn nộ!

    Rời đi mật thất

    Duy nhất đáng được ăn mừng chính là Hermione cùng Draco ở một lần nữa trở lại mật thất đã nghĩ kỹ cớ.

    Một cái cớ so với nhảy xuống mật thất càng thêm hoàn mỹ càng thêm có thể thuyết phục Snape.

    “Ta xin hỏi một chút, Granger cùng Malfoy, các ngươi vì sao lại một lần trái với lời giáo sư nói, trở lại nơi nguy hiểm này?” Snape nguy hiểm nhìn hai người trước mặt. Cho dù là không nhìn thấy vẻ mặt của y Harry cũng có thể theo thanh âm trầm thấp của Snape, phẫn nộ từ trong kẽ răng đi ra nguy hiểm cỡ nào. Một khi Hermione cùng Draco không thể đưa ra một đáp án để Snape tin phục y liền ăn bọn họ.

    Hơn nữa kia từ trong kẽ răng nặn ra không tự giác mang theo một loại “Tê tê” giống như thanh âm của Xà khẩu, hiệu quả lại càng tốt.

    “Giáo, giáo sư…” ngay cả Draco chịu quý tộc phong độ cũng không nhịn được lắp bắp, “Giáo sư, chúng ta không có cách nào, mật thất là ống dẫn, chúng ta ở không có sự trợ giúp, hai người chúng ta bất kể như thế nào là không được ra.”

    Snape hơi sửng sờ. Nếu y có một người kia tự nhiên có thể thi triển một ma pháp rất đơn giản liền thuận lợi ly khai mật thất này, chính là hơn ba tiểu quỷ đáng giận… ?

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 66