Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 92

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 92

    Tiền Tử Thần Thực Tử cùng ngụy Tử Thần Thực Tử

    “Giáo sư.” Harry lại tiến lên hai bước, kéo gần lại khoảng cách giữa hai người, vươn tay nhẹ nhàng cầm tay trái run nhè nhẹ, lạnh lẽo của Snape, thấp giọng nói: “Mặc kệ chuyện gì phát sinh, kia đều đã qua . Người, còn sống nên là nhìn về phía trước.”

    Hồi lâu, Snape mở hai mắt ra, hận ý trong mắt làm Harry kinh hãi giống như thấy được chính mình kiếp trước.

    “Đáng tiếc, Potter tín nhiệm sai người. Black phản bội bọn họ. Voldemort tìm được nơi chỉ có Black mới biết. Trong một đêm giết chết cha mẹ của ngươi đồng thời cũng cho ngươi thanh danh ‘Đứa bé sống sót’!” Snape nói lộ ra hàn ý, toàn thân bởi vì hận ý còn có áy náy mà hơi hơi run rẩy.

    Bất quá, run rẩy không phải hắn một người, một người nằm trên đất cũng đang kịch liệt run rẩy. Harry nhìn ra được đoạn nhớ lại thống khổ này đồng thời giày vò hai người kia.

    “Ô ô ——” Sirius gào thét. Mãnh liệt bi thương cùng tự trách để cho cả người đều run rẩy, hơn nữa khiến hắn vô lực tiếp tục duy trì trạng thái thú hình, chậm rãi biến thành một nam tử gầy yếu mặc áo choàng rách nát, “Không! Không! Là ta hại chết James cùng Lily! Không! Ta không phản bội bọn họ. Ta không phản bội bọn họ!!”

    “Black! Quả nhiên là ngươi!”

    Tiếng thanh minh cùng kêu gào của Sirius đánh thức Snape lâm vào nhớ lại, y đột nhiên giơ lên đũa phép rống lớn: “Petrificus Totalus!”

    Harry không ngăn cản được chỉ vội vàng đuổi theo cước bộ Snape, đi tới bên người Sirius bị hóa đá ngã xuống đất.

    Snape bởi vì kích động mà thở có chút dồn dập nhưng là y đè nén không được cảm giác thắng lợi cùng vui sướng có thể báo thù. Đôi mắt đen thùi chớp động cảm xúc làm cho lòng người kinh, không còn sự trống rỗng hoặc là bình tĩnh ngày xưa. Đũa phép trong tay y thẳng tắp chỉ vào Black, lúc đó phẫn nộ cùng thống khổ cùng xuất hiện trong hai mắt của y.

    “Lý do!” Snape nỗ lực ngăn chặn cảm tình trong thanh âm của mình nhưng là cũng không quá thành công. Harry từ trong âm thanh của y nghe ra phẫn nộ hận ý, “Nói ra lý do ngươi làm như vậy! Nói ra lý do ngươi làm như vậy!”

    Black cũng không nhúc nhích, chính là dùng ánh mắt đồng dạng phẫn hận nhìn về phía Snape. Trong khoảng thời gian ngắn, Harry thậm chí phân không rõ hai người bọn họ rốt cuộc ai hận ý thâm trầm một chút.

    “Giáo sư.” Harry khẩn trương mở miệng, cảm thấy miệng có điểm đắng lưỡi khô. Cho dù là đối mặt tử xà hắn cũng không có khẩn trương như vậy nhưng là hắn biết nếu xử lý không tốt Sirius Black liền không còn cơ hội tìm được trong sạch. Hắn sẽ bị Snape phẫn nộ cùng cừu hận trực tiếp đưa đến Azkaban mà chờ đợi Sirius tuyệt đối không phải là một lần thẩm vấn mà là nụ hôn của giám ngục Azkaban.

    “Potter, ta nghĩ ngươi hẳn là câm miệng mà không phải giống Mandrake ở bên tai của ta không hề lý trí gọi bậy!” Snape lạnh như băng nhắc nhở Harry, “Ta đã nói rồi, có đôi khi tín nhiệm của ngươi quá mức lỗ mãng. Sự thật chứng minh, hoài nghi của ta là chính xác, Con chó lớn màu đen ‘Đáng yêu’ này chính là phản đồ trốn từ Azkaban Sirius Black!”

    “Chính là…” Harry còn muốn nhắc nhở bất quá Snape quát lớn, “Ngươi là ngu ngốc sao? Chẳng lẽ đã quên những lời ta vừa mới nói sao? Black phản bội cha mẹ của ngươi cho nên bọn họ mới có thể chết! Là hắn khiến ngươi thành cô nhi! Hoặc là nói ——” Thanh âm Snape đột nhiên thấp trầm xuống, ánh mắt lần đầu tiên theo trên người Black dời đi, dùng ánh mắt phức tạp không thể nói rõ nhìn Harry, “Ngươi cảm kích hành vi phản bội của hắn bởi vì hắn cho ngươi thanh danh ‘Đứa bé sống sót’?”

    Đũa phép Snape toát ra mấy hoa lửa, đũa phép vẫn là chỉ vào Sirius.

    “Đương nhiên không phải!” Harry nhíu mày phản bác, cảm thấy Snape bị cừu hận váng đầu có chút ngang ngạnh.

    “Vậy tại sao ngăn cản ta? Bảo trì trầm mặc đi Potter! Hắn hại chết cha mẹ của ngươi!” Snape quay đầu cười lạnh, “Mùi vị báo thù rất là ngọt ngào. Ta từng rất hi vọng, người bắt lại ngươi chính là ta …”

    Harry nhìn Snape, trong tai tất cả đều là thanh âm của Snape.

    “… Bất quá hiện tại bắt ngươi cũng cũng không có gì khác nhau. Một phản đồ từng phản bội người bạn tốt nhất của hắn, thoát Azkaban, hóa thân thành một con chó xuất hiện bên cạnh đứa con của bạn. Không cần ta tiếp tục nói cái gì, Bộ Pháp Thuật có thể được đến một kết luận Black muốn đem Harry đưa cho Chúa Tể Hắc Ám. Ngươi không có cơ hội đó. Có lẽ hiện tại ta nên gọi người Bộ Pháp Thuật đến, gọi tới Giám ngục Azkaban. Chúng nó thấy ngươi sẽ phi thường cao hứng, Black… Ta dám nói, sẽ cao hứng cho ngươi một nụ hôn nho nhỏ đâu…”

    Cho dù Black bị hóa đá Harry vẫn nhìn ra được, trên mặt hắn bởi vì ngày hôm qua ăn no nê sau mang đến một tia huyết sắc hiện tại không có .

    Nhưng là trong ánh mắt trống rỗng của Snape có một loại quang mang điên cuồng là Harry trước kia chưa từng gặp qua. Hắn chưa bao giờ biết, nam tử lạnh lùng biệt nữu này thế nhưng sẽ có cảm tình mãnh liệt như vậy. Hết thảy đều là bởi vì Lily Evans tử vong, Snape giống như đã mất đi lý trí.

    Mà Sirius xuất hiện lo lắng cùng tuyệt vọng.

    Harry nhìn không được , hắn rốt cục chậm rãi rút ra đũa phép của mình thong thả nhắm ngay Sirius.

    Động tác của hắn không thoát được sự chú ý của Snape, “Muốn báo thù cho cha mẹ của mình sao? Chúng ta chỉ cần đem cái tên đáng xấu hổ…”

    “Thu hồi pháp thuật!” Harry bình tĩnh đọc câu thần chú. “Potter!” Snape rống to bất quá Harry bất vi sở động, tiếp tục huy động đũa phép dùng câu thần chú kế tiếp, “Xà cạp!” Sirius mất đi hành động lực bất quá lại chiếm được cơ hội biện giải.

    “Ta không có phản bội con —— Harry ——” Sirius quay đầu nhìn Harry, giọng nói khàn khàn vội vàng nói, “Ta không có phản bội cha mẹ của con, James, Lily… Ta tình nguyện chính mình chết cũng sẽ không bán đứng bọn họ cho Voldemort !”

    “Ngươi là người giữ bí mật!” Snape quên mắng Harry, quay đầu gầm lên giận dữ với Sirius, “Ta biết. Dumbledore nói vợ chồng Potter lựa chọn ngươi là người giữ bí mật của bọn họ! Chính là ngươi bán đứng bọn họ cho Chúa Tể Hắc Ám!”

    “Chúa tể Hắc Ám?!” Sirius cuồng tiếu, một tiếng cười đáng sợ không có bất cứ sung sướng gì tràn ngập cả cánh đồng bát ngát yên tĩnh, “Nước mũi tinh, ngươi đang ở đây nói chủ tử của ngươi sao? Hình như chỉ có Tử Thần Thực Tử mới có thể gọi Voldemort như vậy. Cái tên phù thủy hắc ám ghê tởm! Ta còn muốn hỏi một chút ngươi cùng Harry như vậy thân cận lại là vì âm mưu bí mật gì đâu!”

    Sirius thở hào hển, sau đó cho Snape một kích trí mạng.

    “Tên Tử Thần Thực Tử đáng chết!”

    Cho dù là còn cách âu phục vừa người của Snape, Harry vẫn có thể thấy được trong khoảnh khắc đó cả người Snape cứng ngắc.

    “Tử Thần Thực Tử?” Harry thấp giọng lặp lại, ngữ khí bình tĩnh giống như căn bản không biết rằng Tử Thần Thực Tử đại biểu cho cái gì.

    “Chính là làm tay sai hèn mọn nguyện trung thành Voldemort! Harry con có thể không tin ta nhưng là cách nước mũi tinh xa một chút! Nếu ta là nhân vật nguy hiểm, như vậy hắn cũng không an toàn đi nơi nào!” Sirius nằm ở trên cỏ kêu to, vạch trần thân phận Snape giống như để cho hắn lấy được cái gì thắng lợi.

    “Giáo sư?” Harry chần chờ nhìn thoáng qua Snape sắc mặt trong nháy mắt trở nên cứng ngắc mà trống rỗng, trong lòng muốn tiến lên ôm y, nói cho y biết chính mình tín nhiệm y. Bất quá, hắn đúng lúc khắc chế loại xúc động không lý trí này, hắn chỉ là phóng thấp đũa phép, tiến lên từng bước.

    “Không được đi đến, Harry!”

    “Không cần lại đây, Potter!”

    Sirius cùng Snape đồng thời kêu lên, Sirius khẩn trương nhìn chằm chằm Harry mà Snape thì phòng bị lui về phía sau từng bước.

    “Đừng tới đây, Potter.” Hai mắt Snape trống rỗng nhìn Harry, “Chẳng lẽ ngươi không có nghe được con chó ngươi tín nhiệm nói cái gì sao, ta là Tử Thần Thực Tử, là bộ hạ của Chúa Tể Hắc Ám. Chỉ cần là người có đầu óc sẽ không tới gần ta.”

    “Giáo sư không phải.” Harry kiên định nói, bởi vì những gì Snape nói, hắn lại tiến lên vài bước. Hai người chỉ còn cách nhau ngắn ngủn không đến 10cm. Harry chỉ cần nhẹ nhàng giơ tay là có thể chạm vào Snape. Mà lần này Snape cũng không lui lại, chính là dùng ánh mắt châm chọc nhìn Harry.

    “Ta biết giáo sư không phải. Tối thiểu bây giờ không phải là Tử Thần Thực Tử.” Harry ngẩng đầu nhìn Snape, “Vừa mới ta đã nói người sống nên nhìn về phía trước. Ai cũng phạm sai lầm nhưng là chúng ta không nên luôn đắm chìm ở bên trong sai lầm!”

    Câu nói sau cùng là Harry nói với hai người Snape cùng Sirius. Hai người này đều bởi vì sai lầm năm đó mà thống khổ cả đời.

    Hai nam nhân đều vì lời Harry nói mà trầm mặc. Khắp rừng rậm chỉ có tiếng thở hào hển ngẫu nhiên của Sirius.

    Hồi lâu Snape mới suy yếu mở miệng.

    “Potter, tín nhiệm của ngươi, thật sự là không có bất kỳ nguyên do.”

    “Nhưng là không phải rất chính xác sao?” Harry mỉm cười, ngữ khí bình tĩnh mang theo một loại lực lượng làm cho người ta thả lỏng, “Không phải giáo sư là người đáng giá tín nhiệm sao?”

    Snape trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.

    “Như vậy đúng là cảm giác của ta không sai. Vậy tại sao chúng ta không để cho Sirius Black một cơ hội giải thích. Nếu lúc hắn hại chết cha mẹ ta, như vậy vì sao đêm qua, lúc ta ngủ say không có lực phản kháng không giết ta?” Harry quay đầu nhìn Sirius, biết mình rốt cuộc tìm được một thời cơ cho hai người bọn họ tạm thời có thể bình tĩnh nói chuyện với nhau.

    “Ta đương nhiên sẽ không đả thương hại con Harry!” Sirius kêu to, “Ta tình nguyện chết là mình cũng không muốn James cùng Lily bọn họ, bọn họ…” Nói tới đây, Sirius cũng nhịn không được nữa nức nở, trong ánh sáng mỏng manh, Harry chú ý tới trong suốt lệ quang trong mắt đục ngầu của Sirius.

    Hắn nghiêng người song song đứng chung một chỗ cùng Snape, “Nếu ngươi không phản bội cha mẹ ta như vậy Voldemort làm sao tìm được bọn họ? Ngươi sẽ không phủ nhận những gì giáo sư Snape nói đi?”

    “Không!” Sirius dấu mặt nức nở, “Lúc trước James cùng Lily quả thật lựa chọn ta làm người giữ bí mật, chính là, chính là… Là ta hại chết bọn họ! Nếu không phải đề nghị của ta, Voldemort nhất định không sẽ tìm được chỗ ở của bọn họ! Là ta! Là ta hại chết bọn họ!!!”

    “Bình tĩnh!” Chú ý tới Snape một lần nữa dấy lên lửa giận cùng không kiên nhẫn, Harry trầm giọng quát khẽ, “Thanh tuyền như lưu (Aguament)!”

    Nước lạnh như băng chảy xuống người Sirius. Cho dù là mùa hè nhưng Sirius vì bị đột nhiên tưới nước mà rùng mình, chậm rãi yên tĩnh trở lại, không hề nói lộn xộn.

    “Là Peter Pettigrew! Hắn mới là người giữ bí mật của James cùng Lily!”

    “Hừ!” Snape không kiên nhẫn mở miệng, “Có lẽ ở Azkaban mười hai năm đã hoàn toàn hủy diệt lý trí của ngươi Black. Bất quá, ta thấy cần nhắc nhở ngươi, Peter Pettigrew đã chết, ở mười hai năm trước trước khi ngươi tiến Azkaban, hắn đã bị ngươi giết chết!”

    “Không! Ta chưa giết chết hắn! Ta hy vọng ta có thể giết hắn! Chính là hắn so với ta nhanh hơn! Peter chiếm thượng phong…” Sirius lại hơi hơi run rẩy, “Ta đề nghị James đổi người giữ bí mật thành Peter. Tất cả mọi người cho rằng ta mới là người giữ bí mật. Voldemort nhất định sẽ tới bắt ta! Ta cho rằng đó là một biện pháp tốt lại thật không ngờ tên đê tiện kia thế nhưng sẽ bán rẻ James cùng Lily! Là ta hại chết bọn họ, nếu ta không đề nghị…”

    “Đúng. Là ngươi hại chết bọn họ. Nhưng là Peter Pettigrew đã chết rồi. Bộ Pháp Thuật tìm được di hài lớn nhất là một ngón tay.” Snape bình tĩnh chỉ ra chỗ sai. Harry nhìn ra được, ánh mắt của y đã muốn đã khôi phục bình tĩnh dĩ vãng.

    Harry thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Chẳng lẽ ngươi ở đây mười hai năm sau chạy ra Azkaban chính là vì giết chết Peter Pettigrew một lần nữa? Chính là làm sao ngươi biết hắn ở nơi nào?”

    “Ta biết! Hắn không có chết, hơn nữa ta biết hắn ở nơi nào!” Sirius trừng lớn hai mắt, tay với vào bên trong áo choàng.

    “Cẩn thận, Potter!” Snape nhanh chóng chắn phía trước Harry, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn chằm chằm Sirius, đũa phép trong tay tùy thời cũng có thể phát ra bùa chú.

    Sirius lấy ra tờ giấy nhiều nếp nhăn. Hắn gian nan ngồi dậy, vuốt giấy sau đó đưa qua chỗ Snape cùng Harry.

    “Cái gì đó?!” Snape đưa tay lấy được tờ giấy kia, Harry thấy được trên báo hình một nhà Weasley còn có con chuột của Ron, chân trước thiếu một ngón.

    “Con chuột kia chính là Peter.” Sirius thở gấp, “Ta nhìn thấy hắn biến dạng rất nhiều lần. Dưới tấm ảnh nói nam hài này sẽ trở lại Hogwarts… Đến nơi có Harry…”

    “Merlin quần a!” Harry giả vờ ngoài ý muốn kêu lên, “Giáo sư, con chuột của Ron thiếu một ngón chân. Hơn nữa, Ron từng từng nói qua con chuột này đã ở nhà bọn họ ở mười hai năm!”

    Snape tay nắm báo chí thật chặt sau đó mới tối tăm ngẩng đầu nhìn về phía Sirius chờ mong nhìn bọn họ.

    P/S: CHÚC MNG CÓ MỘT GIÁNG SINH VUI VẺ ^^

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 92