Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 94

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 94

    Nhẫn mang hòn đá phục sinh.

    {Thực xin lỗi chủ nhân.} Green vội vàng quay đầu bất quá hậu quả tạo thành sẽ không bởi vì động tác của nó mà biến mất. Harry đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Green một chút sau đó lấy ra miếng che mắt đã thu nhỏ lại, {Ủy khuất ngươi mang miếng che mắt. Không cần lo lắng, đây không phải là lỗi của ngươi. Chính là có người khống chế không nổi lòng hiếu kỳ của mình mà thôi.}

    Bất tri bất giác, Harry dùng tới ngữ điệu trào phúng của Snape, {Hiện tại giúp chúng ta tìm trong phòng này có ẩn núp cái gì hay không, cùng học kỳ trước mang theo linh hồn dao động.}

    {Vâng, chủ nhân.} Green theo cánh tay Harry chảy xuống biến lớn, chậm rãi du đãng trong phòng.

    Harry một lần nữa vác ba lô đi tới bên người Sirius cười khổ nhìn Sirius đã muốn hóa đá với thần sắc khiếp sợ cùng tò mò trộn lẫn vào nhau.

    “Giáo sư ngài nói, chúng ta hiện tại có nên cho y uống độc dược điều chế từ Mandrake không?” Harry nhẹ nhàng vươn ngón tay chọc xương sườn Sirius một chút bởi vì gầy yếu mà nổi bật, quay đầu nhìn về phía Snape thần sắc lạnh như băng, trong ánh mắt đen thùi rõ ràng mang theo vui sướng khi người gặp họa.

    “Có lẽ, để cho hắn đợi như vậy để cho đại não xúc động của hắn yên tĩnh một chút mới là lựa chọn tốt nhất.” Snape nhíu mày, “Như vậy tựa hồ đối với hành động của chúng ta cũng có lợi. Ta cũng không muốn ở trong khoảng thời gian này, đối mặt với một cái lải nhải có ‘Vấn đề’.”

    “Kia, khiến cho hắn trước như vậy đợi đi.” Harry hơi hơi nhún vai, có thể nói là thương hại nhìn Sirius, hơn nữa ở trong lòng âm thầm nhắc nhở mình ngàn vạn lần không cần đắc tội độc dược đại sư bằng không hắn sẽ có ngàn vạn phương pháp khác nhau cho ngươi rơi vào hoàn cảnh đáng thương, đặc biệt khi độc dược đại sư là Severus Snape.

    {Chủ nhân nơi này có phản ứng kỳ quái } Green đột nhiên gọi, Harry lập tức xoay người, nói với Snape:“Green có phát hiện.”

    “Gryffindor xúc động lại một lần hoàn mỹ hiện tại trên người ngươi, Potter.” Snape ở phía sau Harry u lãnh mở miệng, Harry dừng bước, quay đầu nhìn Snape. Rõ ràng là quan tâm vì sao y luôn muốn nói thành khó chịu như vậy?

    “Giáo sư, như vậy y theo Slytherin bình tĩnh, hiện ở loại tình huống này chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Harry nhíu mày giả cười lại lần nữa đi tới trước người Snape, hơn nữa ngoắc để Green trở về, một người một rắn đều lẳng lặng đợi câu trả lời của y.

    “Chẳng lẽ ngươi không biết phù thủy có rất nhiều biện pháp đến thí nghiệm mặt trên một đồ vật rốt cuộc có bị người thi triển nghệ thuật hắc ám hay không sao?” Snape cười lạnh cầm đũa phép chậm rãi đi lên trước, đối với đống hoang tàn thi triển n cái bùa chú Harry mới nghe lần đầu, cuối cùng một bùa chú sản sinh phản ứng kịch liệt.

    “Giáo sư, này đại biểu cho cái gì?” Harry nhìn thấy đũa phép màu đen của Snape phát ra quang mang bụi sắc, nhíu mày hỏi. Hắn nghĩ tới, trong nhà Giaunt cất giấu trường sinh linh giá của Voldemort, dùng hòn đá phục sinh làm nhẫn, mặt trên quả thật bị thi triển nghệ thuật hắc ám, Dumbledore vì vậy mà chết.

    Nếu người cầm trường sinh linh giá kia liền nhịn không được đeo nó lên, sau đó cũng sẽ bị lời nguyền hắc ám đánh trúng mà chết!

    “Này đại biểu cho nơi này quả thật có một món đồ rất nguy hiểm. Một món đồ nguy hiểm lấy đi tính mạng con người.” Snape chậm rãi tiến lên Harry thấy thế không chút nghĩ ngợi liền đưa tay kéo y lại.

    “Như thế nào?” Snape quay đầu lại hoài nghi nhìn Harry.

    Harry đi đến sóng vai cùng Snape, sau đó mới mở miệng, “Giáo sư, đã nguy hiểm như vậy, thân là một Slytherin ích lợi lớn nhất sao có thể đứng ở phía trước một Gryffindor. Phải biết rằng, Gryffindor đại biểu cho dũng khí.”

    “Gryffindor, đó là không biết không sợ!” Snape hừ lạnh nhưng là Harry kiên trì cái nhìn của hắn, “Giáo sư, không phải như vậy mới là biện pháp ổn thoả tốt đẹp nhất sao?” Một đôi mắt sáng ngời xanh lục không hề che nhìn Snape, thẳng đến y không tiếng động ngầm đồng ý Harry mới tiến lên, từng cái từng cái đem một ít đồ hổn độn bỏ đi gì đó bỏ qua.

    Thẳng đến ——

    {Chủ nhân, chính là vật này.} Green ở Harry chứng kiến nhẫn xấu xí có tảng đá đen đồng thời nhắc nhở Harry. Harry gật gật đầu, lấy ra bao tay da rồng chế tạo hoàn mỹ đã chuẩn bị tốt, Harry ở nghỉ hè thời gian lợi dụng cú mèo đặt hàng.

    Một bên Snape luôn luôn bình tĩnh nhìn hành động của hắn ngoài ý muốn nhướng mày, có thể nói là tán dương nói, “Potter, ta không thể không nói ta thật bất ngờ chuẩn bị sung túc của ngươi.”

    “Giáo sư.” Harry cười đeo lên, nghe nói là bao tay năng lực phòng hộ tốt nhất, “Từ ta biết về Voldemort chế tạo trường sinh linh giá, ta sẽ ở kế hoạch tất cả. Tuy rằng lúc sau trường sinh linh giá hủy diệt thoáng quấy nhiễu ta một lát. Bất quá, cùng Tom Riddle định ra lời nguyền vĩnh viễn sau, một lần nữa ta bắt đầu tìm kiếm toàn bộ ta có thể tìm đến hết thảy về Tom Riddle. Tốt lắm, kế hoạch này nói sau. Hiện tại, giáo sư, ta muốn cầm lấy cái nhẫn xấu xí này. Nói thực, thứ này thật sự không quá phù hợp thẩm mỹ quan của Salazar Slytherin.”

    Harry lắc đầu, dùng ánh mắt cự tuyệt Snape tiến lên trợ giúp, “Giáo sư chỉ cần ở lúc ta nguy hiểm nhắc nhở ta thì tốt rồi. Ta đoán lời nguyền hắc ám sẽ làm người đeo nhẫn tử vong. Dù sao, đây là một cái nhẫn.”

    Snape lộ ra giãy dụa, Harry tăng thêm ngữ khí.

    “Giáo sư, ta có thể tin tưởng ngài đúng không?”

    Cuối cùng, Snape gật đầu, “Đúng, ngươi có thể tín nhiệm ta.”

    “Vậy là tốt rồi.” Harry đối Snape lộ ra một nụ cười sáng lạn sau đó đưa tay cầm lên chiếc nhẫn kia.

    Giống như hết thảy đều thực bình thường. Có lẽ là bởi vì đeo bao tay da rồng đi? Harry cười, thở dài nhẹ nhõm một hơi, chậm rãi đứng lên.

    “Giáo sư…” Hắn thấp giọng kêu lên, sau đó cảnh tượng trước mắt thay đổi, nơi nơi đều là ánh lửa, máu tươi, còn có thanh âm trẻ con khóc.

    Đó là … Harry trong nháy mắt trừng lớn hai mắt, trong vũng máu không phải là cha mẹ hắn, đứa bé bị hun khói không dừng khóc không chính là em gái của hắn sao?

    Cha, mẹ, em… Harry muốn tiến lên kết quả hình ảnh lại chuyển. Hiện ở trước mặt hắn là một đôi vợ chồng, tóc màu đen cùng màu đỏ dây dưa cùng một chỗ, thi thể lạnh như băng không có bất cứ miệng vết thương nào, còn có một đứa trẻ con khóc…

    Đây là, đây là cha mẹ kiếp này, tuy rằng trong trí nhớ không có sự hiện hữu của bọn họ! Harry đột nhiên ý thức được cái gì, hắn dùng lực nhắm hai mắt lại, chính là một ít hình ảnh không dừng xoay quanh ở trong đầu của hắn.

    Sirius mỉm cười ngã vào màn che… Dumbledore ngã xuống… Snape không tiếng động ngã xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt nhìn hắn…

    [Mang nhẫn đi, chỉ cần mang nhẫn, bọn họ có thể sống lại bên cạnh ngươi, , đều cũng sống lại ở bên cạnh ngươi. Ngươi rốt cuộc không cần tách ra, thừa nhận sinh li tử biệt thống khổ. Đeo nhẫn, mang nhẫn, đeo nhẫn, đeo nhẫn… ] Một thanh âm âm u không ngừng xoay quanh ở trong đầu Harry, hỗn hợp với hình ảnh làm Harry thống khổ…

    [ Đeo nhẫn, đeo.. Vì người ngươi yêu, đeo đi… ]

    Harry bất tri bất giác dùng một bàn tay bắt được chiếc nhẫn kia sau đó hướng tới ngón tay…

    Snape lạnh như băng nhìn nam hài trước mặt kêu y một tiếng liền dừng lại, giật mình nhìn thấy hắn lại muốn đem cái nhẫn xấu xí kia hướng trên tay của hắn.

    “Potter!” Y đột nhiên mở miệng, huy động đũa phép lớn tiếng nói: “Potter, buông nhẫn ra bằng không ta sẽ công kích ngươi.”

    Người nào đang gọi ta? Không, không nên gọi ta là Potter! Harry nhíu mày, dừng lại nỗ lực phân biệt thanh âm mơ hồ phảng phất từ chỗ thật xa truyền đến.

    “Potter, tốt lắm, dừng lại, để nó trên mặt đất. Không cần đeo chiếc nhẫn kia.”

    Vì sao không! Chỉ cần mang lên chiếc nhẫn này, bất kể là cuộc sống lúc trước vẫn là em gái tặng cuộc sống kỳ huyễn này, toàn bộ người hắn mất đi đều có thể sống lại, hạnh phúc sinh hoạt bên cạnh hắn, vì sao không!

    Nghĩ đến đây, Harry lại một lần cúi đầu nhìn nhẫn trong tay, vì người hắn yêu hắn đương nhiên cần đeo chiếc nhẫn này, ai cũng không thể ngăn cản hắn, trừ phi…

    “Potter, ta lấy danh nghĩa giáo sư độc dược của Hogwarts, Severus Snape mệnh lệnh ngươi, buông chiếc nhẫn kia để trên mặt đất.” Thanh âm lạnh như băng, âm hàn trực tiếp kích thích lên linh hồn Harry, hắn nhịn không được rùng mình.

    Severus Snape, Harry chần chờ nhìn hắc y nam tử nằm trong vũng máu, ngươi không phải đã chết rồi sao?

    Chẳng lẽ ——

    Đây là ảo giác, Harry trong nháy mắt hiểu rõ ra, sau đó trong đầu chậm rãi khôi phục một mảnh trong sáng. Hắn động hai mắt, nhìn thấy nhẫn đã tới tay, ngẩng đầu lên.

    Harry đối với Snape sắc mặt ngưng trọng, đã giơ đũa phép chuẩn bị công kích mình lộ ra giả cười, “Giáo sư, hiện tại chính là ở ngoài trường, thuộc thời gian nghỉ hè, ngài ngàn vạn lần không muốn nói với ta bởi vì trước không có nghe mệnh lệnh của ngài mà trừ Gryffindor năm mươi điểm. Ta cũng không muốn Gryffindor bởi vì ta mà ở lúc còn chưa khai giảng liền ít hơn ba học viện khác.”

    Hắn nói xong, lấy tay nắm thật chặt nhẫn, phong bế đầu óc của mình không hề bị nhẫn ảnh hưởng.

    Ánh mắt Snape lạnh như băng giống như thực quét Harry một lần sau đó mới chậm rãi phóng thấp đũa phép, vặn vẹo khóe môi lộ ra giả cười.

    “Nếu ngươi xác định ngươi đã khôi phục bình thường như vậy ta chỉ có thể thật đáng tiếc bây giờ là nghỉ hè.” Snape trào phúng cười sau đó ánh mắt chuyển hướng tay Harry nắm chặc, “Ngươi không biết là ngươi hẳn giải thích một chút vừa mới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

    “Ta chỉ có thể nói, Voldemort có lẽ thật là một trong những học trò xuất sắc nhất của Hogwarts từ lúc thành lập tới nay. Mặt trên hẳn là một bùa chú mê hoặc cùng hấp dẫn, thậm chí hẳn là còn có một chút cùng loại với boggart (ông kẹ), có thể chế tạo ra cảnh nhân loại sợ hãi nhất.” Harry thở dài, chậm rãi mở tay ra nhìn cái nhẫn xấu xí trong tay.

    “Ngươi là nói ngươi bị mê hoặc?” Snape nhíu mày, theo bản năng đưa tay muốn cầm lấy chiếc nhẫn trong tay Harry.

    “Không, giáo sư!” Harry vội vàng nắm tay, hơn nữa nhanh chóng thu hồi tay của mình, “Này rất nguy hiểm, vừa mới trải qua khiến ta khẳng định, chỉ cần có người đeo nhẫn, bùa chú lợi hại nhất bám vào chiếc nhẫn này liền phát động. Kia nhất định là một bùa chú dồn người vào chỗ chết. Voldemort sẽ không để cho người tiếp xúc trường sinh linh giá của hắn còn sống khỏe mạnh.”

    Harry chăm chú nhìn hai mắt Snape, dùng mắt màu xanh biếc kể ra kiên trì của hắn nhưng là Snape lần này cũng không có vì đôi mắt xinh đẹp giống như lục bảo thạch thấu đáo mà nhường.

    Y không kiên nhẫn nhíu mày, vươn tay thon dài mà tái nhợt, “Đưa nhẫn cho ta, Potter. Nếu mặt trên chính là bùa mê hoặc cùng hấp dẫn, ta xác nhận ta có thể đối phó.” Hơi hơi dừng lại một chút, Snape tiếp tục nói, “Có lẽ ngươi cũng không biết, ta có hoàn mỹ đại não phong bế thuật tuyệt đối có thể ngăn cản được. Hoặc là trong bộ não đáng thương của ngươi căn bản không biết cái gì là đại não phong bế thuật?”

    Snape tùy ý cười nhạo nhưng là Harry chính là trầm mặc lắc đầu, hơn nữa gỡ ba lô, lấy ra một cái túi làm từ da rồng ném nhẫn vào trong túi, hơn nữa thi triển một vài bùa chú sau, hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

    “Giáo sư, ta biết cái gì là đại não phong bế thuật nhưng là ta cũng biết đại não phong bế thuật không đối phó được bùa chú bám vào chiếc nhẫn này. Bởi vì ta có được hoàn mỹ đại não phong bế thuật, bằng không ngài cho là năm nhất, ta là như thế nào đối phó chiết tâm trí thuật của hiệu trưởng Dumbledore.” Harry ngẩng đầu nhìn Snape bởi vì động tác của mình mà phẫn nộ, “Ta không thể mạo hiểm giáo sư. Ta không xác định ta có thể giống giáo sư đánh thức ta, đánh thức giáo sư từ những ảo cảnh thống khổ kia.”

    Harry có thể khẳng định, nếu Snape bắt được nhẫn, y nhất định sẽ thấy hình ảnh Lily Evans chết đêm hôm đó, tình yêu của Snape đối Lily Evans sâu như vậy, hắn tuyệt đối không nắm chắc đánh thức được y, càng không có nắm chắc có thể ngăn cản Snape vì Lily Evans mà nhất định sẽ đeo nhẫn.

    “Ngươi biết đại não phong bế thuật?” Snape ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Harry sau đó thu hồi đũa phép, “Nhưng là chúng ta tổng phải nghĩ biện pháp hủy bùa chú, hủy trường sinh linh giá.” Y nhắc nhở Harry.

    Harry trầm mặc gật gật đầu, “Ta cho rằng chỉ cần một lần đeo bùa chú sẽ biến mất. Cho nên, chỉ cần chúng ta tìm một vật thể có sinh mạng đeo cho nó, chiếc nhẫn này sẽ là một trường sinh linh giá đơn thuần.”

    Đón nhận ánh mắt Snape ngoài ý muốn, hoài nghi, Harry chính là thản nhiên cười. Đối với từng là sát thủ mà nói, có đôi khi tính mạng con người thật là có giá trị có thể dùng đại giới đổi lấy. Huống chi, hắn cũng không phải đề nghị dùng người đến tiêu trừ bùa chú.

    “Giáo sư, không cần nhìn ta như vậy. Ngẫm lại những ma pháp sinh vật bị giáo sư dùng chế tạo độc dược. Đó đều là sinh mệnh. Chúng ta cần phải làm là ở trong rừng bắt lấy một động vật sau đó cho nó mang cho nhẫn sẽ tốt hơn.”

    Snape gật đầu sau đó đột nhiên nhướng mày xoay người nhìn về phía một cái “Điêu khắc” .

    “Có lẽ..” Y nói, “Chúng ta cần cho quý ngài Black một ít độc dược từ Mandrake.”

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 94