Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 97

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 97

    Người trường sinh linh giá

    “Tom Riddle?” Harry trong nháy mắt kịp phản ứng. Bất quá Harry cũng không vì vậy mà hạ thấp đũa phép, ngược lại nhắm ngay ba lô của mình. Snape ngưng trọng sử dụng động tác giống Harry. Mà Sirius tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra nhưng là vẫn là theo động tác hai người nhìn ra ba lô có nguy hiểm, hắn hơn phân nửa thân hình đều chắn phía trước Harry nhưng không cản trở tầm mắt cùng tay trái cầm đũa phép của Harry.

    “Ngươi đã có thể nói chuyện như vậy hẳn là cũng có thể ra rồi đi?” Harry cảm động kéo tay Sirius một chút, ánh mắt nhấp nháy nhìn ba lô mình để trong bụi cỏ.

    Một đoàn quang mang trong suốt chậm rãi hiện ra thành một bộ dáng thiếu niên mười sáu tuổi. Tom Riddle có thể nói rất tao nhã hiện tại trước mặt ba người. Một tay hắn đặt ở bụng hơi hơi khom người, mang theo mỉm cười thích hợp, giống như không nhìn thấy Harry cùng Snape đang dùng đũa phép chỉ vào mình, “Buổi chiều hảo, cậu Potter cùng ngài Snape, còn vị này…”

    “Sirius Black, cha đỡ đầu của ta.” Harry đơn giản giới thiệu. Đũa phép trong tay chậm rãi hạ thấp đi tới bên người Tom Riddle, đánh giá hắn cẩn thận. “Ngươi theo ta lần trước gặp không đồng dạng.”

    “Đương nhiên, bỏ sinh mệnh lực tràn ngập sức sống của Ginny Weasley khiến ta hư nhược rất nhiều. Mấy ngày nay, ta không thể không nỗ lực khôi phục tinh lực của mình. Bất quá, vừa mới ta cảm thấy có ma lực tràn vào nhật kí. Thế nhưng ở hấp thu những lực lượng này sau ta có thể một lần nữa biến ảo thành loại U Linh hiện ra trước mặt các ngươi.” Tom Riddle nói hơn nữa mở hai tay, làm ra một bộ hưởng thụ lực lượng, biểu tình say mê.

    “Ngươi tốt nhất chú ý không cần vì theo đuổi lực lượng cường đại mà mất phương hướng của chính mình.” Harry lạnh như băng nhắc nhở, “Nếu ngươi mất phương hướng, như vậy ta rất thích ý thân thủ thu dọn ngươi.”

    “Đương nhiên.” Tom Riddle hơi hơi thu liễm biểu tình trên mặt một chút. Đôi mắt màu đen thẳng tắp nhìn Harry, “Các ngươi muốn biết chuyện gì, ta sẽ nói hết không giấu.”

    “Có chỗ nào mà ngươi có thể an tâm để thứ trọng yếu nhất?” Harry trầm mặc trao đổi một ánh mắt cùng Snape sau đó mới hỏi Tom Riddle.

    Tom Riddle hơi sửng sờ sau đó nở nụ cười, “Ngươi muốn tìm trường sinh linh giá còn lại đúng không? Vừa mới ngươi hủy diệt trường sinh linh giá không riêng mang đến cho ta một ít lực lượng còn mang đến cho ta một ít trí nhớ. Voldemort, tổng cộng chế tạo bảy trường sinh linh giá, theo thứ tự là nhật kí, cúp vàng Hufflepuff, vương miện Ravenclaw, ngươi vừa mới hủy diệt nhẫn có hòn đá màu đen xấu xí.”

    Ghét nhìn thoáng qua tảng đá trong cỏ, Tom Riddle hơi hơi nheo lại hai mắt, bắt đầu nhớ lại, “Còn có, dây chuyền Slytherin, còn có Nagini, con rắn của Voldemort.”

    Nói tới đây Tom Riddle bỗng nhiên dừng một chút, tựa tiếu phi tiếu nhìn Harry sau đó tao nhã gật đầu, “Chính là như vậy .”

    “Chính là mới chỉ có sáu, ngươi nói tổng cộng có bảy trường sinh linh giá.” Sirius nhíu mày, trên mặt chết lặng lộ ra thần sắc tự hỏi.

    Tom Riddle hơi hơi nhíu mày, hoài nghi nhìn thoáng qua Harry sau đó nở nụ cười. “Ta muốn quay về nhật kí nghỉ ngơi. Mặc dù chiếc nhẫn này mang đến lực lượng cường đại nhưng là còn không đủ để ta giống U Linh cấp thấp nhất trường kỳ tồn tại trong không khí. Còn có, dây chuyền Slytherin ở trong sơn động bên bờ biển…”

    “Uy, ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta. Còn nữa vì sao hủy nhẫn sẽ mang đến lực lượng cho ngươi, ngươi rốt cuộc là ai…” Thanh âm Sirius càng ngày càng thấp, cuối cùng thậm chí còn không phát ra âm thanh liền biến mất ở trong miệng của mình.

    Hắn không dám tin nhìn Harry, giống nhận lấy đả kích, sắc mặt tái nhợt lộ ra một phần xanh mét.

    “Không, điều đó không có khả năng! Này, không có khả năng! Nhất định là ta lầm! Harry, Harry tại sao có thể là…” Hắn thì thào tự nói, thân hình cao lớn hơi hơi run rẩy, trong ánh mắt lộ ra một tia tuyệt vọng. “Con của James cùng Lily tại sao có thể là…”

    “Là Voldemort trường sinh linh giá?” Snape trào phúng nói ra sự thật Sirius không dám nói ra, “Thực giật mình sao? Kia muốn đại biểu chính nghĩa, giết con đỡ đầu của mình hay không?”

    “Ngươi nói đùa gì vậy Snivellus!” Nghe được Snape nói như thế, Sirius đột nhiên bổ nhào về phía trước chắn giữa Harry cùng Snape, “Ta mặc kệ ngươi đại biểu cho ai, bất kể là Dumbledore vẫn là Voldemort, ngươi muốn Harry tiêu diệt sạch những thứ nguy hiểm vẫn là muốn lợi dụng Harry để Voldemort sống lại, ta cũng sẽ không cho ngươi thực hiện được!” Sirius gắt gao bắt lấy áo Snape, hung ác tựa như một đầu cự cẩu nhe răng uy hiếp lên Snape.

    “Đây là kết luận từ đại não ngu xuẩn của ngươi?” Snape trào phúng, cúi đầu nhìn thoáng qua tay đang cầm áo mình lộ ra tươi cười, “Xem ra Giám ngục Azkaban rút ra khoái hoạt cũng sẽ rút trong đại não cận tồn điểm trí tuệ của một số người.”

    “Không cần nói quanh co lòng vòng, Snape! Ta nói rồi ta chẳng qua là bởi vì Harry tín nhiệm ngươi mới hòa bình ở chung với ngươi. Harry không biết nhưng là ta biết ngươi có bao nhiêu hận James. Ngươi sẽ hảo tâm vô điều kiện đứng ở phía sau Harry, vì hắn đồng thời đối kháng kế hoạch của cụ Dumbledore cùng chủ tử cũ của ngươi?” Sirius càng nói thần sắc càng tối tăm, răng cơ hồ dán cổ tái nhợt của Snape thoạt nhìn giống như cần một ngụm cắn đứt cổ của y.

    “Như vậy cha cho là vì sao giáo sư Snape lại xuất hiện ở chỗ này, là đang làm gì?” Thanh âm Harry lạnh như băng vang lên phía sau Sirius, “Ta biết cha là muốn bảo vệ ta, không muốn ta bị một chút nguy hiểm. Nhưng ta còn muốn nói, Sirius, ta tín nhiệm Snape giáo sư, vô điều kiện tín nhiệm y. Giáo sư tuyệt đối sẽ không xúc phạm tới ta, cho nên buông tay ra bằng không ta sẽ công kích cha!”

    “Harry!” Sirius không dám tin quay đầu nhìn Harry, tay đang cầm áo Snape chậm rãi buông ra, “Con thật sự tín nhiệm Snape?”

    Sirius thoạt nhìn giống như so với vừa rồi còn bị đả kích lớn hơn nữa. Harry đồng tình nhìn hắn, “Ta đã nói qua, ta có thể dùng tánh mạng của ta đi tín nhiệm giáo sư. Giáo sư sớm đã biết chuyện này nhưng là giáo sư cũng không có nói với ai. Huống chi, hiện tại một mảnh linh hồn nhỏ của Voldemort trong cơ thể ta đã không tồn tại.”

    “Không tồn tại sao?” Sirius triệt để sợ ngây người. Ngắn ngủn không đến hai ngày đã xảy ra quá nhiều chuyện, thật sự là có chút để cho hắn không tiêu hóa kịp.

    “Chúng ta rời đi nơi này trước chứ?” Snape lạnh như băng nhắc nhở hai người, thần sắc rõ ràng không hờn giận sửa sang cổ áo của mình, “Potter, ta không thể không nhắc nhở ngươi, ngươi nhiều nhất còn có hơn một ngày. Nếu chậm tìm được ngươi như vậy cụ Dumbledore sẽ sinh nghi .”

    “Ta đã biết.” Harry vội vàng nhặt Hòn đá phục sinh, cẩn thận bỏ vào túi sau đó cất vào ba lô, một tay mang theo lúc này mới nhìn thoáng qua Sirius nói: “Chúng ta hiện tại trở về khách sạn, cầm hành lý tới bờ biển.” Tuy rằng biết rõ trong sơn động nguy hiểm ở bờ biển là một dây chuyền Slytherin giả nhưng là Harry không thể không đi lấy. Bằng không hắn không có cách nào giải thích. Huống chi, lần này có Sirius tồn tại bọn họ có lẽ có thể nhanh hơn tìm được hộp dây chuyền Slytherin chân chính.

    “Không cần quay về khách sạn. Hành lý của ngươi ta đã thuận tiện cầm về trong nhà của ta.” Snape âm trầm nói, “Chúng ta có thể trực tiếp đi đến bờ biển.”

    Harry gật đầu, một bên theo đường nhỏ đi, một bên giải thích hắn đã dung hợp một mảnh linh hồn nhỏ của Voldemort.

    “Cho nên mỗi khi hủy diệt một trường sinh linh giá, ta sẽ gia tăng lực lượng, bởi vì kia mảnh linh hồn nhỏ đã hoàn toàn bị ta dung hợp, kia không còn là linh hồn của Voldemort mà là một bộ phận của ta.” Harry vượt qua một chỗ ngoặt, ý bảo Sirius biến thân, sau đó ba người đi đến bên cạnh đại lộ, đợi một lúc lâu, rốt cục gọi được một chiếc xe tiện đường, mang theo bọn họ đi đến trấn nhỏ cạnh bờ biển.

    Bọn họ đến nơi này mặt trời đã ngã về tây, đứng ở trên bờ cát nhìn nước biển, Harry thấp giọng nói, “Dựa theo kinh nghiệm rút ra sáng hôm nay, chúng ta hẳn là chuẩn bị một ít động vật. Voldemort tuyệt đối sẽ không khinh địch để trường sinh linh giá đối với hắn quan trọng cứ như vậy đặt ở trong động bên một bờ biển.”

    Hơi hơi tạm dừng trong chốc lát, Harry nhìn bên cạnh một trái một phải, một người một chó, đề nghị, “Ta thấy vẫn là do ta đi mua mấy thứ chúng ta cần cùng một ít thức ăn. Còn hai người, lúc ta không có ở đây ta hi vọng, thế chiến lần thứ ba không phải do hai người mà bắt đầu.”

    Snape không kiên nhẫn mím đôi môi mỏng khêu gợi, hơi hơi chuyển động. Mà Sirius cơ hồ ở cùng một thời gian làm ra cùng Snape không sai biệt lắm. Harry buồn cười nhìn bọn họ sau đó xoay người đi vào, hơn nữa rất nhanh tìm được một siêu thị, mua đủ thức ăn nước uống sau thuận tiện theo người bán hàng nhiệt tình hỏi ra trong trấn duy nhất một nhà bán sủng vật, từ bên trong mua hai con thỏ.

    Hai người một chó rất nhanh ăn xong thức ăb Harry mua về tới sau đó Snape mang theo Harry cùng Sirius, độn thổ đi tới cửa sơn động lúc trước hắn đã tra được.

    Hai người một con chó thuận lợi tới một bậc thang trong hang động, nhanh chóng thi triển mấy bùa chú khô ráo cùng ấm áp sau bọn họ mới giơ đũa phép bắt đầu đánh giá xung quanh.

    {Chủ nhân, là nơi này.} Green chậm rãi bò ra, hơn nữa bò tới một bên tường.

    Harry dịch những gì Green nói mà Snape cùng Sirius đồng thời tiến lên, bắt đầu kiểm tra mặt tường cùng bên cạnh.

    “Ta có thể cảm nhận được ma pháp nơi này thực âm u, làm cho người ta rét lạnh.” Sirius rùng mình mà Snape thì càng ngày càng lạnh như băng.

    “Nơi vào bị ẩn đi rồi.” Chất giọng trầm thấp của y vang lên, “Nếu ta không đoán sai đây đúng là Chúa Tể Hắc Ám tự mình thiết hạ chướng ngại, mà đối với hiểu biết về hắn, cùng cảm ứng ma pháp nơi này tới được tin tức…”

    “Chúa Tể Hắc Ám. Snape, bây giờ ngươi còn gọi Voldemort là Chúa Tể Hắc Ám?” Sirius theo bản năng đùa cợt nhưng là cuối cùng im lặng ở tại ánh mắt lạnh như băng của Harry cùng Snape.

    “Giáo sư tiếp tục phân tích đi.” Harry uy hiếp trừng Sirius sau đó gật đầu với Snape.

    “Ta tin tưởng nếu chúng ta cần thông qua, nhất định phải trả giá thật nhiều.”

    “Trả giá?” Sirius bén nhọn nói, “Chúng ta cần cho chúng cái gì?”

    “Đúng.”Snape lạnh như băng đảo qua Sirius cùng Harry, “Nếu ta không có đoán sai thì hẳn là máu. Chúa Tể Hắc Ám khẳng định hi vọng địch nhân của hắn suy yếu chính mình mới có thể đi vào, đây là tác phong làm việc của hắn.” Nói tới đây, Snape khó được lộ ra một cái có thể xưng là bình tĩnh mỉm cười, “Potter, xem ra ngươi chuẩn bị đã có công dụng, tối thiểu, chúng ta có thể không cần thương tổn tới mình.”

    Harry nhíu mày giả cười, “Cám ơn khích lệ, giáo sư.” Harry lấy ra một con thỏ từ trong ba lô đã bị hôn mê sau đó thật cẩn thận dùng con dao nhỏ ở trên đùi con thỏ cắt một vết đủ lớn cho máu tươi phun tung toé trên bức tường.

    Rất nhanh, máu hoàn toàn biến mất để lại một chỗ hổng thông hướng một mảnh tối đen.

    {Chủ nhân, bên trong có ma pháp rất âm u, là Âm Thi hoặc là cái gì đó.} Green xoay trên cánh tay Harry tê tê nói. Harry gật đầu, nói với hai nam tử: “Đồ vật kia ở bên trong nhưng là Green nói đáy nước có Âm Thi.”

    “Nếu ở bên trong vì sao chúng ta không dùng Accio thử xem!” Sirius đề nghị mà Snape thì khinh thường hừ lạnh, “Nếu Chúa Tể Hắc Ám cũng giống như ngươi …. A khờ dại có lẽ chúng ta thật sự dùng Accio là có thể được đến hộp dây chuyền Slytherin.”

    “Snape! Vậy ngươi có biện pháp nào!” Sirius châm biếm lại, “Thông minh lanh lợi Slytherin luôn có biện pháp, không phải sao?”

    Snape lại hừ lạnh, “Ta thật sự là không nên đối với chỉ số thông minh của ngươi ôm cái gì kỳ vọng, Black. Tuy rằng ngươi cũng mang họ Black cao quý.” Ở Sirius còn chưa kịp phản kích, Snape phân tích, “Cho dù là Chúa Tể Hắc Ám hắn cũng là cần thông qua nơi này mới có thể đem trường sinh linh giá giấu trong hồ n. Một khi đã như vậy, mặc kệ hắn dùng cái gì ma pháp luôn sẽ lưu lại dấu vết.”

    Ba người thật cẩn thận tránh hồ nước, ở ven bờ tìm kiếm một vài dấu vết ma pháp, lần này là Sirius phát hiện.

    “Nơi này!” Hắn lớn tiếng kêu lên, thanh âm trong sơn động quanh quẩn, Harry cùng Snape vội vàng cẩn thận đi tới, nhìn thấy hắn giống như nắm cái gì.

    Snape bình tĩnh huy động đũa phép, nhắm ngay nắm tay Sirius.

    Một cái xiềng xích màu xanh lập tức hiện ra trong không khí sau đó ba người hợp lực kéo ra một cái thuyền nhỏ.

    Trải qua thảo luận kích liệt, Sirius không có đũa phép bị lưu bên hồ mà Snape cùng Harry thì lên thuyền.

    Dọc theo đường đi, Harry bình tĩnh nhìn thi thể dưới đáy hồ hồi lâu mới mở miệng.

    “Cám ơn giáo sư.”

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 97