Tây Lam Yêu Ca – Chương 2

    Thuộc truyện: Tây Lam Yêu Ca

    [TLYC] Đông Lăng Hồn Thương [2] Gia Tộc Thượng Cổ

    —————

    Lúc nam tử rời khỏi địa cung, người chờ bên ngoài lập tức nghênh đón.

    “Đại ca, ngươi ra rồi.” Đế Luyện Mạch muốn nói lại thôi nhìn nam tử tà khí, đại ca của hắn, tộc trưởng trẻ tuổi nhất của bộ tộc Đế Luyện, cẩn thận hỏi.

    Trước mặt vị đại ca này, Đế Luyện Mạch luôn cảm thấy sợ hãi. Bất luận là thủ đoạn tàn nhẫn, tính cách vô tình hay dã tâm điên cuồng, hắn cũng không dám có chút ngỗ nghịch nào.

    Đế Luyện Tà tàn nhẫn, điên cuồng, hành động không chút do dự đẩy đứa bé kia vào Luyện Trì, phong ấn bé trong quan tài băng đã thể nhìn ra được. Đứa bé kia chỉ mới 16 tuổi, ngọn lửa thanh xuân còn chưa kịp tỏa sáng đã sớm bị đại ca tiêu diệt, bây giờ đã trở thành một tiểu oa nhi không có suy nghĩ.

    Nghĩ tới ánh mắt đại ca nhìn đứa bé đang giãy dụa giữa diễm hỏa hừng hực trong Huyết Trì, Đế Luyện Mạch rùng mình. Thật đáng sợ, thật khủng khiếp, hắn không thể chịu đựng nổi, nhưng đại ca có thể nhìn hình ảnh như địa ngục nhân gian kia mà mỉm ciời, cười đến dị thường vui sướng, làm trái tim Đế Luyện Mạch cũng đóng thành băng.

    “Ân.” Liếc mắt nhìn Đế Luyện Mạch một cái, Đế Luyện Tà tiếp tục bước tới, không để ý nam nhân theo sát phía sau mình.

    “Đại ca, ngươi tới xem nó sao!” Do dự một lúc, Đế Luyện Mạch vẫn chọn lựa theo sát bước chân huynh trưởng.

    Địa cung là cấm địa của bộ tộc Đế Luyện, bất luận kẻ nào cũng không được phép tự tiện xông vào, trừ phi được sự đồng ý của tộc trưởng. Hắn, thân là con trai tộc trưởng cũng chỉ nghe nói chứ chưa bao giờ bước vào.

    Bây giờ tộc trưởng đổi thành huynh trưởng tàn bạo của hắn, hắn càng không dám đưa ra ý tưởng tiến vào địa cung, chỉ sợ vào được mà không ra được.

    Bất quá, hắn không vào trong, nhưng vẫn biết trong đó có gì. Lúc trước, lúc đại ca ra quyết định kia, hắn có mặt ở bên cạnh, thậm chí còn tham gia vào quá trình này, những chuyện đó hắn biết rất rõ.

    Bất quá, đại ca thực sự phải làm vậy sao? Bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp a, khế ước thí luyện thượng cỗ vẫn chưa hoàn tất, linh hồn Thần nhi còn chưa bị hao tổn, cho dù có tổn thương nhưng ít ra cũng không quá nghiêm trọng, nó có thể làm một thiếu niên bình thường mà sống sót. Chính là nếu đợi tới ngày kết thúc khế ước, Thần nhi thực sự sẽ bị hủy.

    Kí ức 16 năm qua của Thần nhi đã hoàn toàn phai nhạt, chỉ còn duy trì bản năng của một đứa bé vài tuổi, linh hồn bị giam cầm, không thể suy nghĩ, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của người ký khế ước. Thậm chí bị áp chế bởi khế ước, trở thành một con rối mất đi linh hồn.

    Thiếu niên bị chọn làm tế phẩm đẩy vào Luyện ngục Huyết trì, linh hồn suốt đời bị giam cầm trong cơ thể bé nhỏ, không được giải thoát.

    “Ngươi muốn nói gì?” Dừng lại, Đế Luyện Tà không chút đổi sắc mặt nhìn đứa em vô năng, trong lòng khó chịu tới cực điểm. Nếu không phải tâm tình của hắn hôm nay rất tốt, tên này còn có thể đứng đây mà chất vất hắn sao?

    “Ta, ta…….” Bị ánh mắt như độc xà của nam tử nhìn chằm chằm, chút dũng khí Đế Luyện Mạch vất vả gom góp được lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

    “Nói.” Ngữ khí không kiên nhẫn biểu hiện rõ chủ nhân của nó nguy hiểm cỡ nào.

    “Đại, đại ca, ngươi thật sự muốn biến Thần nhi thành, thành…….” Nhìn ánh mắt hơi nheo lại của đại ca, Đế Luyện Mạch sợ hãi nuốt nước bọt, thực sự không còn dũng khí nói tiếp.

    “Sao, bây giờ mới đồng tình, không thấy là quá muộn rồi sao?” Hắn đã sắp có được thành công, vinh quang gia tộc Thượng Cổ lập tức được tái hiện trong tay hắn, hắn sẽ được tộc nhân tôn vinh, lúc này cái tên ngu xuẩn này lại nói gì chứ. Muốn ta buông tha quyền thế địa vị đã sắp tới tay sao?

    Ha ha, quá khờ dại, hay là cảm thấy hắn quá nhân từ? Thực buồn cười, đứa em này không phải đã sớm nhận ra sự tàn bạo của hắn sao, cư nhiên còn dám hi vọng xa vời như vậy?

    “Đại ca, nể tình Thần nhi cũng là huyết mạch của bộ tộc Đế Luyện chúng ta, không thể bị hủy hoại như vậy. Huống chi nếu bây giờ chúng ta dừng lại, thí luyện của Thần nhi cũng xem như là thành công, nó sẽ trở thành người thủ hộ cường đại của bộ tộc, dẫn dắt chúng ta tới vinh quang thượng cổ.”

    “Ngươi cho rằng có thể sao? Ta sắp có được tiểu oa nhi mĩ lệ cường đại nhất, ngươi nghĩ rằng ta sẽ buông tay?” Cười nhạo đứa em ngủ xuẩn, gương mặt Đế Luyện Tà tràn ngập châm chọc.

    Một tiểu oa oa nghe lời so với đám tộc nhân cường đại không thể khống chế vẫn hấp dẫn hơn nhiều, làm sao hắn có thể bỏ lỡ chuyện tốt như vậy.

    “Đại ca, cho dù vậy thì Thần nhi cũng sẽ nghe lời ngươi, nó luôn ái mộ ngươi a, không phải tới bây giờ nó chưa từng cãi lời ngươi sao?” Nghĩ tới đứa bé luôn dùng ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn chăm chú Đế Luyện Tà, hiện tại lại bị đối xử như vậy, có đáng giá không, đứa em ngốc?

    “Ta biết a, bằng không sao ta phải quyết tâm khởi động thí luyện Thượng cổ. Nên biết, yêu càng nhiều, hận sẽ càng sâu, linh hồn tràn ngập oán khí như vậy mới có thể không bị cắn nuốt trong Luyện trì.”

    Luyện trì, Luyện ngục Huyết trì, máu huyết đỏ tươi , vực thẳm cắn nuốt linh hồn. Mà nó cũng chính là Huyết trì tội nghiệt từ ngàn xưa mà bộ tộc Đế Luyện luôn canh giữ. Bộ tộc lấy thuật giả kim làm vinh quang, đồng thời bí mật bảo hộ Huyết Trì, cũng nhờ sức mạnh khủng khiếp của Huyết Trì mới có thể chế tạo ra nhiều vũ khí cường đại, nhờ đó mà phồn thịnh suốt mấy ngàn năm qua. Nhưng theo thời gian, bộ tộc Đế Luyện đã dần dần xuống dốc.

    Tới thế hệ của phụ thân Đế Luyện Tà, vì phụ thân vô năng yếu ớt bị đám trộm thánh vật không ngừng công kích. Đế Luyện Tà cao ngạo làm thế nào có thể dễ dàng tha thứ. Rốt cuộc tổ tiên linh thiên để hắn vô tình tìm được phương pháp chế luyện này, hắn đã mừng rỡ như điên.

    “Đại ca, Thần nhi cũng là huyết mạch của phụ thân a.” Là anh em của bọn họ!

    “Đúng, bởi vì nó là huyết mạch của phụ thân ta mới đón nó về. Bằng không chỉ là đứa con riêng của phụ thân, ta làm thế nào đồng ý để nó trở về tộc chứ?”

    Nó là bằng chứng phụ thân phản bội mẫu thân, hắn làm sao có thể tiếp nhận? Nếu không phải trên kế ước Thượng cổ có ghi phải là huyết mạch Đế Luyện, một khắc hắn biết sự tồn tại của nó, không giết chết đã là quá nhân từ.

    “Đại ca……”

    “Đừng nói nữa, nếu không ta liền ném ngươi vào Luyện Trì.” Không muốn lãng phí thời gian thêm nữa, Đế Luyện Tà hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.

    “Đại ca, ngươi sẽ hối hận……” Nhìn theo bóng lưng nam tử li khai, dự cảm mãnh liệt dâng trào trong lòng Đế Luyện Mạch.

    Nam tử không nghe thấy lời thì thào của Đế Luyện Mạch, vả lại, cho dù nghe được hắn cũng không quan tâm.

    Hoàn Chương 2.

    Thuộc truyện: Tây Lam Yêu Ca